Nhất cận thị, nhị cận giang, tam cận lộ: Nhà gần chợ

Đùng một cái, miếng đất trong ngõ hẻm của nhà Vượng có giá cả trăm triệu đồng/m2. Và đoàng một cái, mẹ cậu đã xây lên đủ 8 căn kiốt để cho người ta mướn làm kho chứa hàng. Tương lai, giá còn cao hơn nữa!

1. Sáng nay tôi ngồi cà phê vỉa hè với mấy đứa em đã quen biết thân thiết nhiều năm. Vợ chồng Vượng - Nga cưới nhau đã được 6 năm, có 2 cậu con trai lanh lợi. Trong khi Nga sống cùng ba mẹ tại Sài Gòn, thì Vượng còn mẹ và các anh chị em đang ở Ninh Hiệp, Gia Lâm, Hà Nội. Chợ Ninh Hiệp là khu chợ bán sỉ nổi tiếng ngoài Bắc, tất cả các mặt hàng giày dép, quần áo, vải vóc nhập chủ yếu từ Trung Quốc về. Người ta buôn bán tấp nập và đông khách vô cùng.

Cách nay chừng 10 năm, tôi có ra Hà Nội và ghé tới nhà Vượng chơi tại Ninh Hiệp. Nhà cậu nằm trong con ngõ nhỏ đổ bê tông, cách ngoài đường lớn chừng vài trăm mét. Con ngõ nhỏ, xe hơi không chạy vô được, vì vậy khá yên tĩnh. Ở ngoài đường, vì trong thời gian còn nghỉ Tết, nên chỉ có lác đác vài nhà mở cửa hàng ra bán. Không khí chợ chẳng rõ rệt lắm. Giờ, Vượng kể, chợ Ninh Hiệp đã lan rộng ra cả một vùng rất lớn. Các nhà ở phía bên ngoài thuận tiện buôn bán đang được giao dịch với giá 500 triệu đồng/m2. Khủng khiếp chưa, 500 triệu đồng/m2! Như một con số giao dịch ảo, mà lại thật. Hơn thế, cũng chẳng có ai bán để mà mua, vì chỉ cần cho thuê đúng 1m2 thôi, thì tiền thu về của chủ nhà đã là 1 tỷ đồng/năm. Một căn nhà người ta chia ra làm nhiều ô như vậy và chưa có chỗ nào vắng người ngồi buôn bán. Ai biết các mánh khoé bán buôn thì trực tiếp kinh doanh, còn lại thì chẳng làm gì cho mệt xác. Cứ cho thuê quách đi là khoẻ.

“Một năm, có nhiều nhà thu về tới 2 - 3 tỷ tiền cho thuê. Vậy thì cứ để nhà đó mà thu tiền, ai dại gì bán nhà”, Vượng giải đáp cho câu thắc mắc của tôi: “Nếu được 500 triệu đồng/m2 thì bán quách đi ở nơi khác!”.

Giá đất ở khu chợ lên cao như vậy, khiến cho đất phía bên trong dần dần cũng lên giá. Dù không buôn bán gì, nhưng người ta lại cần các kho để chứa hàng. Và thế là nước lên bèo lên. Mẹ của Vượng xây 8 kiốt cho thuê, cũng thu được tiền kha khá mỗi tháng. Bà còn chịu khó sáng sớm dậy bán xôi cho những người đi chợ. Cuộc sống đủ đầy hơn trước rất nhiều. Nhà gần chợ phải khác chứ!


 
Nhất cận thị, nhị cận giang, tam cận lộ: Nhà gần chợ
 
 
2. Người xưa đã có câu đúc kết thiệt hay: Nhất cận thị, nhị cận giang. Nhà gần chợ và gần bến sông là hay nhất. Thế nào rồi cũng dễ kiếm kế sinh nhai. Bữa hôm có người bạn đi mua đất, ban đầu thì chê xa Sài Gòn quá, nhưng sau đó nghe nói vị trí gần nơi quy hoạch xây chợ thì ngay lập tức chuyển tiền đặt cọc.

Bạn kể, có cô em gái trước đây có cuộc sống khá khó khăn, phải đi làm thuê cho một xưởng dệt tư nhân tại Thủ Đức. Bà chủ là người tốt bụng, cứ mỗi lần mua đất ở đâu thì đều cho ké một chút xíu. Lời lại chia. Cứ vậy một thời gian thì cô em có một khoản vốn nhỏ.

Khi ấy, Bình Dương còn khá vắng người, cô bèn mang tiền đến mua một miếng đất 2 mặt tiền rộng rãi. Vài năm sau, chẳng ngờ nơi ấy là khu chợ bán hàng cho công nhân khu công nghiệp gần đó, khiến căn nhà có giá trị nhanh chóng. Từ 1 tỷ vốn ban đầu, sau 6 năm, người ta đã trả giá 8 tỷ đồng. Nhưng cô em không bán. Cô chia nhỏ mặt tiền ra thành nhiều ô để cho người ta thuê bán hàng. Mỗi tháng, cô bỏ túi đến 40 triệu đồng ngon ơ. Những người tới thuê mặt bằng của cô còn luôn miệng cám ơn vì đã cam kết cho thuê lâu dài.

Nhà gần chợ, ngoài giá trị gia tăng theo thời gian, còn có một lợi thế nữa: nếu như bỗng dưng mất việc, hoặc chỉ đơn giản là… chán sếp, thì về nhà mở bán mặt hàng gì đó cũng có đồng ra đồng vào. Không bao giờ sợ chết đói!

Theo Nhà thơ Đinh Thu Hiền - Báo Đầu tư Bất động sản.

Đối tác